
Hồ Vô Cực
Hồ Vô Cực – ẩn mình giữa tầng mây Cổng Trời Ô Quy Hồ. Mặt hồ phẳng lặng như gương, phản chiếu đất trời. Nhưng phải đến lúc hoàng hôn buông, ta mới thật sự hiểu vì sao gọi là “vô cực” – khi ranh giới giữa trời và nước mờ tan, ánh chiều vàng cam hòa vào sương khói, tạo nên một khoảnh khắc vĩnh hằng.
Giữa không gian ấy, con người như nhỏ lại, chỉ còn biết lặng yên để cảm nhận vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên. Mỗi người đến đây có thể mang theo một câu chuyện, nhưng khi rời đi, ai cũng giữ lại cùng một ký ức – một buổi hoàng hôn ở Hồ Vô Cực, đẹp đến vô cùng.



Giữa không gian ấy, con người như nhỏ lại, chỉ còn biết lặng yên để cảm nhận vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên. Mỗi người đến đây có thể mang theo một câu chuyện, nhưng khi rời đi, ai cũng giữ lại cùng một ký ức – một buổi hoàng hôn ở Hồ Vô Cực, đẹp đến vô cùng.


