Cây Cô Đơn

Giữa vùng cao Tây Bắc hùng vĩ, nơi mây trời ôm ấp đỉnh núi, có một cây cô đơn đứng lặng lẽ bên triền đèo Ô Quy Hồ. Từ gốc cây nhìn ra, cung đèo hiện lên như dải lụa mềm vắt qua lưng trời. Những ngày nắng đẹp, mây trôi dưới chân, cảnh sắc ấy như một giấc mơ. Đặc biệt khi chiều buông, ánh hoàng hôn rọi lên thân cây trơ trọi, khiến nó như được đất trời ôm lấy, không còn cô đơn nữa.
Phải chăng ai trong đời cũng từng là một “cây cô đơn” – đứng một mình giữa giông gió? Nhưng nếu đủ mạnh mẽ, thì cô đơn cũng có thể trở thành một dáng đứng đẹp đẽ và kiêu hãnh giữa đất trời.